Trời đổ mưa, cu Zin (14 tháng tuổi) khóc ngằn ngặt, trèo lên xe đòi bà nội đẩy ra ngoài. Dỗ mãi không được nên bà nội phải cầm ô, đưa cả xe, cả cháu đứng ở cửa vì cứ đi vào là cu Zin khóc ầm lên.
Thục (mẹ bé Zin) cho biết, đã thành nếp, mỗi khi chiều tối mát mẻ là cu Zin được ông bà bế hay đẩy xe đi chơi. Cuối tuần bé còn được bố hoặc chú ruột đưa đi vài vòng quanh khu tập thể bằng xe máy. Có những lần, 11-12h đêm, cu cậu khóc inh ỏi, đòi mẹ phải bế ra ngoài, đi loanh quanh một lúc mới chịu ngủ gục trên vai mẹ. "Ngày nào không ra ngoài đường một lúc là mẹ con đều ăn không ngon, ngủ không yên. Mình buồn ngủ, lại mỏi rã rời, còn con liên tục đòi bế" - Thục tâm sự.
Ảnh minh họa
Những ngày thời tiết đẹp thì không sao, chứ có hôm 5-6h chiều còn hầm hập, cu Zin cũng đòi ra. Ông bà nội giải thích, chờ trời mát thì mới đi chơi nhưng cu cậu giãy lên phản ứng. Cuối cùng, ông nội đẩy xe, còn bà nội chạy theo quạt phành phạch. Ngay cả hôm trời mưa, Zin cũng đòi bế ra ngoài, không đi được xa thì đứng cửa nhìn ngắm cũng khiến bé thích thú. Thục cho biết, khổ nhất là buổi tối, cu Zin thường đi ngủ rất muộn (10-11h) và trước khi ngủ, bao giờ cũng bắt ông bà cho "lượn" vài vòng ở ngoài.
Nhỏ tuổi hơn con Thục, cu Nghé (con trai Mai) mới 8 tháng nhưng rất thích "hóng". Ở nhà với ông bà ngoại nên chiều nào, Nghé cũng "theo chân" ông đi đánh cờ hoặc "bám" bà sang "buôn chuyện" với mấy bác hàng xóm. Xong xuôi, cu cậu mới ngoan ngoãn cho bà nội tắm rửa và ăn bột. Buổi tối, Nghé cũng phải "nhong nhong" bên ngoài một lúc mới hết cữ sữa và yên tâm ngủ.
Hôm ông bà ngoại có việc phải về quê, Mai như đánh vật với con. Định rèn không cho con đi dong, bắt đi ngủ sớm nhưng thấy con ngóc ngằn ngặt, bày đủ cách không xong, Mai đành chịu thua. "Giờ không biết làm sao để con chơi ngoan ở nhà, đi ngủ sớm nữa?" - Mai than thở.
Rèn thói quen tốt cho con
Nhiều gia đình có lệ đưa bé đi dạo mát hay bế con ra ngoài hóng gió hay từ khi còn nhỏ. Điều này tạo cho bé thói quen được đi ra ngoài vào chiều tối. Cứ đến giờ ấy, nếu không được ra ngoài, bé quấy khóc không yên và cũng không có cách nào dỗ được.
Thực ra, việc cho bé ra ngoài hít thở không khí một lúc mỗi ngày thì không có hại, thậm chí còn tốt cho bé. Thế giới bên ngoài có nhiều cái lạ, giúp bé quan sát, học hỏi và khám phá.
Tuy nhiên, khi thời tiết bất lợi hoặc khi quá bận bịu thì cũng khổ với con. Những lúc như thế, nhiều cha mẹ cho rằng, giải thích, đánh lạc hướng rồi lờ bé đi 1-2 phút là xong. Phải cứng rắn và cương quyết vì nếu bé khóc mà được đưa đi chơi thì bé sẽ tự hiểu, lần sau cứ khóc để được đáp ứng. Hơn nữa, các bé cũng mau quên nên khi được bày trò mới thì chỉ một lúc là mọi chuyện ổn thỏa.
Nếu bé ngủ muộn (phải bế vài vòng ra ngoài mới ngủ được) thì cha mẹ cần rèn lại thoái quen này cho con. Việc dỗ bé ngủ sớm, theo giờ nhất định chỉ gian khó ban đầu nhưng về lâu dài rất có lợi. Chẳng hạn, chọn giờ, đưa bé vào phòng riêng, tắt đèn rồi ru bé ngủ. Nếu không có phòng riêng, cha mẹ phải chịu thiệt thòi bằng cách tạm tắt tivi, giữ im lặng... Chỉ một lúc sau bé sẽ ngủ ngon. Sau đó, khi đã thành thói quen rồi, cứ đến giờ là bé đòi đi ngủ, cha mẹ không phải dỗ bé ngủ ở bên ngoài nữa.